Kem Thổ

Kem vùng nào là ngon nhất thế giới? Tôi biết ngay bạn sẽ bảo kem Ý, kem Pháp, cùng lắm là kem New Zealand. Sai nhá. Trong một câu chuyện, tôi đã kể về món Kebab ở Istanbul nhưng kem mới thực sự là món đặc biệt nhất của người Thổ. 

Nếu bạn cứ tôn thờ kem Ý thì quả là sai lầm, vì kem Thổ mới là ngon nhất thế giới. Không những ngon mà kem Thổ còn đi kèm với nghệ thuật bán kem, tạo thành một nét văn hóa có một không hai. Hồi trước tôi đi nhiều nước Châu Á hay thấy ông bán kem người Thổ đặt xe kem ở các khu phố đi bộ. Ông ta mặc áo gile màu boóc đô và đội mũ chóp cùng màu kiểu Thổ, áo sơ mi trắng, quần đen. Ông ta không chỉ bán kem mà còn múa kem. Lúc ấy nghĩ bụng kem thì thiếu gì mà sao người Thổ phải bôn ba lang bạt kỳ hồ chỉ để đi bán kem.

Nhưng mãi đến khi đặt chân lên đất Thổ tôi mới thực sự hiểu tại sao kem Thổ có thể chu du khắp thế giới làm vậy, mà lại cứ phải đúng kiểu xe kem ấy, chiếc thùng kim loại ấy, trang phục ấy và cách “múa kem” ngộ nghĩnh ấy của những ông Thổ. Hôm tôi đến khu phố đi bộ Istiklal ở Istanbul cũng gặp vô khối cậu bán kem trẻ măng mặc trang phục này. Đó là đồng phục truyền thống của những người bán kem có chung tổ nghiệp. Trước hết kem Thổ Nhĩ Kỳ là độc nhất vô nhị, vì nó dai dai khó tả chứ không tan chảy tức thì ngay khi bạn vừa chạm môi vào (như kem là phải thế), và rất đa dạng các mùi vị đặc trưng của đồ ăn Hồi. Thứ nữa, người bán sẽ làm cho bạn thỗn mặt trước khi lấy tiền từ trong ví bạn.

Người bán kem Thổ có một thanh gậy kim loại dài dùng để cẩu súc kem từ thùng lên rồi múa xoay tròn. Do kem Thổ rất dai và khó tan chảy với công thức làm kem bí truyền có pha chế thêm bột củ lan khác hẳn khái niệm về kem truyền thống của toàn bộ cư dân trên thế giới mà người bán kem có thể để cả tảng kem lên gậy rồi múa tròn, điệu nghệ như anh đầu bếp thành Rome biểu diễn với thẻo bột làm bánh pizza, anh bán cõm rang ở Quảng Châu quãng vèo mớ cõm lên trời rồi giõ chảo đỡ hay chàng bartender ở hộp đêm Manhattan tung hứng với bình lắc cocktail theo điệu nhạc.

Người bán kem Thổ vừa vung vẩy tảng kem vừa hò hét để thu hút sự chú ý. Nào nào, khi khách đã bị đôi chân tò mò kéo đến trước xe kem thì bây giờ mời quý vị thưởng thức món kem tuyệt ngon này. Vị này, vị này, vị này nữa nhé, anh chàng Thổ chỉ vào ba thùng kem màu sắc khác nhau. Trong lúc khách đang gật đầu một cách ngớ ngẩn thì anh ta nhanh như cắt xắn một miếng kem cho vào chiếc ốc quế rồi dúi vào tay khách. Khách giơ tay ra cầm nhưng rồi ngơ ngác thấy trong tay mình chỉ còn mỗi cây ốc quế còn kem thì biến đi đằng nào. Kem ngon đâu rồi?

Anh chàng ảo thuật đã thoắt rút lại bằng cây que dài múc kem rồi. Thôi đây trả, anh ta ấn sát vào miệng khách. Theo phản xạ khách há miệng ra nhưng rồi lại ngẩn tò te vì viên kem đã biến sang chiếc ốc quế đang được dắt vào cạp quần của ông khách bên cạnh. Khách kinh ngạc liếc nhìn thì ừ đây nhé, tôi đền viên khác, thoắt cái đã lại thấy chiếc ốc quế của mình đầy kem. Vừa làm ảo thuật với những viên kem khiến khách liên tục phải xòe tay ra nắm tay vào như chơi trò chi chi chành chành, anh ta vừa hò vừa hét, vừa gõ vào ba chiếc chuông treo trên nóc xe, vừa liến thoắng luôn miệng, khoa chân múa tay làm ảo thuật cho kem hiện ra biến đi khiến người lớn trẻ con cứ đần thộn ra trước xe kem như lũ trẻ quê lần đầu xem xiếc, rồi phá lên cười.

Xong. Ai cũng có kem ăn rồi nhé, giờ thì tôi tính tiền. 10 Lira đưa đây, bạn ăn những ba vị kem kia mà. Nhẩm nhẩm tính tính. Những hơn trăm ngàn nhà tớ kia à, sao kem vỉa hè mà đắt thế, nhưng kem chứ có phải giày dép đâu mà đòi trả lại. Thôi đành vậy, cậu làm trò ảo thuật cậu móc túi tôi. Nhưng khi vừa nếm miếng kem đầu tiên thì khách đã định mua thêm vài cây kem nữa để làm quà cho những người ở nhà chưa bao giờ thưởng thức kem Thổ.

Tôi đã ăn kem của bác người Thổ ngày nào ở khu Bukit Bintang (Kuala Lumpur), nhưng có lẽ ông ta chỉ giữ được phong cách bán kem chứ không thể giữ được vị kem. Cũng giống như bánh phở ở California hay Paris không thể nào đúng như bánh phở Hà Nội. Mà xem ra, nghề bán kem Thổ cũng phức tạp, chả phải cứ có tí vốn rồi đẩy xe kem ra hè phố mà được. Bạn phải dẻo tay, tinh mắt và đủ khiếu hài hước để có thể làm ảo thuật với kem. Học cái nghề ấy khéo cũng phải có năng khiếu. Vì khách không chỉ mua kem, mà phải được thưởng thức cả màn múa kem chọc cho khách cười nắc nẻ ấy nữa. Không tin bạn vào Google, gõ từ chìa khóa “Turkish Dondurma”, thế nào cũng ra cả trăm clip “múa kem” do các khách du lịch hớn hở ghi lại.

Nguồn: http://laodong.com.vn

TƯ VẤN ANH ANH

  • TEL 08.38.238.738

    Email: pve2c@anhanhsaigon.com

TƯ VẤN ANH ANH

  • TEL 38.226.535

    Email: pve2c@anhanhsaigon.com